Nghề mình mà 252 – Chứng khoán yêu lãi suất

“Ngân hàng đang thừa vốn” là thông tin thường xuyên được nêu trên các bài viết cổ vũ cho biện pháp hạ lãi suất. Điều này tui nghĩ là kết quả hợp lý (cho dù không cần phải học làm chuyên gia) bởi với lãi suất cho vay đang trên 2 chấm như vầy thì chả mấy ai dám vay, trừ những kẻ không vay không được. 1 sếp ngân hàng tui quen còn nói chơi rằng, cả tháng nay đi năn nỉ khách hàng vay không xong, chắc ngân hàng ổng quay qua năn nỉ… NHNN tăng tỷ lệ dự trữ bắt buộc để đỡ phải mang tiếng dư tiền quá. Ít kẻ vay, thậm chí còn trả ngược để bớt nợ thì hiển nhiên ngân hàng rủng rỉnh là đúng quá rồi.

Như thế thì theo lý thuyết, tức là trong điều kiện vô cùng… bình thường, ngân hàng sẽ tự hạ lãi suất để dụ khị khách hàng chứ chả cần tới sức ép từ trên NHNN xuống. Chỉ có điều thằng CPI 12 tháng vẫn trụ ở mức cao sau 6 tháng kể từ khi có cái Nghị quyết đánh số 11, lỳ thiệt 😦 Mức lạm phát tháng 8 được loan báo thấp nhất kể từ đầu năm, nghe giống như là 1 dấu hiệu tốt cho cái kết quả mà Nghị quyết trên nhắm đến, nhưng do ktế xứ mình lại chuẩn bị bước vào “vụ đông xuân”, tức là vào thời gian sức sản xuất tăng mạnh mẽ và giá rổ cũng  tăng mạnh hơn hẳn đầu năm, thêm vào đó là có vài doanh nghiệp cá biệt làm ăn không hiệu quả nhưng không chịu giảm giá hàng hóa mà nhân “cơ hội” khó khăn chung, la toáng lên đòi cứu (mà nếu cứu thì doanh nghiệp sẽ tiếp tục… làm ăn không hiệu quả), nên mấy cái chuyện có vẻ không thích hợp khiến cho các bác chuẩn bị hạ lãi suất cũng phải liếc qua 1 chút cái thằng lạm phát khó trị này.

Nói vậy thôi chứ ở xứ mình hay có quyết tâm chính trị, nên tui cũng chả dám bàn thêm việc của các bác đã có quyết tâm. Tui chỉ dám bình loạn chuyện ở chứng trường, vì các bác bên chứng này chưa có được cái quyết tâm cao như các bác kia. Theo cách nhìn của tui thì chứng trường hơn tuần nay đang ở trong giai đoạn phản ứng với vĩ mô, nhưng không phải là phản ứng với bão vàng, không phản ứng với chứng Mỹ mà đang phản ứng với chính sách lãi suất. Cụ thể cứ khi nào có bác tuyên bố quyết tâm hạ lãi suất, chứng trường vỗ đến tím cả bàn tay, nhưng nếu qua hôm sau mà có bác khác lên tuyên là dù có quyết tâm thì lãi suất cũng chỉ hạ chút xíu, thế là những cái vỗ tay nghe chậm lại, hai bàn tay không còn tím mà chuyển sang đo đỏ. Lạm phát có vẻ 0 còn là mối quan tâm số 1, đơn cử như ngày hôm kia khi có tin CPI tháng 8, index vẫn tạo thành cây nến đỏ đấy thôi. Như mẹ tui nói: “8 tháng nay đi chợ dè xẻn quen rồi, giờ giá tăng nữa cũng đành lỳ người ra mà không run”, NĐT trên sàn bây giờ chán nghe lạm phát.

Nói ngắn gọn, chứng trường nhà mình yêu lãi suất, cứ có tin hạ lãi suất là sẽ tăng ngay. Tui dám “dự báo” đa số NĐT có niềm tin đơn giản hạ lãi suất là tiền được bơm thêm vào ktế, mà đã vào ktế hẳn nhiên sẽ vào chứng trường, không chính thì gián, bất chấp việc chỉ còn Hô-sê và Ha-sê nắm tay nhau trên con đường phi sản xuất. Năm 2009 nhờ tin kích cầu (cũng là lai F1 của hạ lãi suất thôi) mà chứng trường chả tăng mạnh là gì? Cho nên tui nghĩ là kể các khi có ai đó khuyến cáo rằng nếu hạ lãi suất thì vài tháng sau lạm phát sẽ có thể tăng lại, NĐT vẫn sẽ đua trần để kiếm thêm 1 tí cỡ hai chục ba chục phần trăm  trong vài phiên. Chứng trường là ngành cơ hội mà, thà một phút huy hoàng rồi chợt bán, còn hơn buồn ôm chứng đến năm sau (vô cùng xin lỗi cụ Xuân Diệu). Cho nên về tâm lý, các bác bên chứng hay các phóng viên báo chí chuyên đăng bài bên chứng có thể dựa vào đó mà định hướng dư luận, nâng cao “niềm tin” của NĐT.

Bình luận về bài viết này